Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2008

CỜ MÁU TREO NGƯỢC


CỜ MÁU TREO NGƯỢC
Trần Bửu Hạnh


Ngày diễn hành Olympic 2008, em bé Lin Hao đi với Yao Ming
“Cầm cờ máu treo ngược”


Em bé Lin Hao năm nay chín tuổi

Một nạn nhân động đất bị chôn sâu

Mấy ngày đêm (?) mới được moi lên nào

Vẫn khỏe mạnh và tinh thần minh mẩn .


Nay em được đi đầu đoàn Thế Vận

Tay cầm cờ Đảng Cộng phất quơ cao

Chứng tỏ rằng Trung Quốc đã tự hào

Mộng thống lãnh năm châu thế giới!


Rừng cờ đỏ hiên ngang đang tiến tới

Chỉ có cờ em bé tên Lin Hao

Ngôi sao vàng biểu tượng cả ngôi cao

Bị treo ngược còn đâu là uy lực!


Đây là điềm Tiên Cơ đà báo trước

Những Thiên Tai đổ xuống bọn Độc Tài

Bạo phát bạo tàn, nhân quả xưa nay

Một chế độ bất nhân, mau mạt vận .


Ngày khai mạc trông uy nghi hoành tráng

Nhìn sau lưng dân đói rách lầm than

Cả tỷ người một thiểu số giàu sang

Nắm quyền lực gây bao điều tội ác.


Trần Bửu Hạnh
Ngày 11 tháng 8 năm 2008

Thứ Tư, 27 tháng 8, 2008

VĂN-HOÁ-LỪA-GẠT CỦA TRUNG-CỘNG


VĂN-HOÁ-LỪA-GẠT CỦA TRUNG-CỘNG
Thuỷ-Triều


Trong buổi lễ khai mạc Thế Vận Hội Bắc Kinh 2008 người đi dẫn đầu đoàn lực sĩ Trung Quốc là cầu thủ bóng rổ nổi tiếng Trung Quốc tên Yao Ming với hai tay cầm cán giơ cao một lá cờ Trung Cộng có kích thước lón. Người đi bên cạnh Yao Ming là một em bé trai Trung Quốc, đuợc biết em này là một nạn nhân may mắn còn sống sót trong trận động đất kinh hoàng đã xảy ra tại Tứ Xuyên vào tháng Năm vừa qua. Tay trái của em cầm một lá cờ Thế Vận Hội và tay phải của em cầm một lá cờ Trung Cộng; cả hai lá cờ này đều là cở nhỏ. Nét mặt của em bé rất hân hoan, và hai tay của em luôn luôn đưa lên để vẩy vẩy hai lá cờ này. Rất rõ ràng là em đang đưa tay vẩy vẩy một lá cờ Trung Cộng đã bị lộn ngược trước hàng triệu cặp mắt của khán giả trên khán đài và trên toàn thế giới.


Chế độ Trung Cộng đã rất tài giỏi trong việc tạo dựng và bảo vệ Một-Nền-Văn-Hoá-Lừa-Gạt-Tại-Trung-Quốc và họ còn lớn tiếng để nói cho tất cả nhân dân thế giới biết về điều đó một cách rất mạnh dạn tự nhiên như thể Tình-Trạng-Lừa-Gạt-Ở-Trong-Nước-Trung-Quốc-Là-Một-Lối-Cạnh-Tranh-Để-Sống-Của-Người-Dân-Trung-Quốc.


Có một số giáo sư ngoại quốc đã đang sống tại Trung Quốc để dạy Anh Ngữ cho các học viên người Trung Quốc thuộc mọi hạng tuổi và các cấp lớp từ vỡ lòng tới đại học đều có chung một nhận định là đa số học sinh sinh viên và học viên người lớn đã thường xuyên có những hành động gian dối trong các kỳ thi kiểm tra học lực. Trong những lần các giáo sư dạy Anh Ngữ này tổ chức các cuộc thảo luận trong lớp nói về Tính Lừa Gạt để cho những học viên đã khá và giỏi Anh Ngữ tự do phát biểu cảm tưởng của họ, thì họ luôn luôn cho biết rằng họ sẽ có hành động lường gạt tương tự với một mức độ nhất định nào đó nếu sự lường gạt này giúp cho họ chiếm được ưu thế trong đời sống hiện tại ở Trung Quốc.


Chỉ có chính người Trung Quốc mới có thể tin rằng cả ba người nữ vận động viên thể dục nhịp điệu tên Yang Yilin, He Kexin và Jian Yuyuan là có đủ mười sáu tuổi để được dự thi thế vận hội và phải chiếm được huy chương vàng cho người Trung Quốc. Còn lại cả thế giới này đều nghi ngờ rằng các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp đã âm mưu với nhau sửa đổi các chi tiết hộ tịch để nâng tuổi cho các em vận động viên này tới hạng tuổi quy định của thế vận hội.


Dùng mọi thủ đoạn lừa gạt để đạt mục đích là bản chất của thuyết “bí danh” của đảng Trung Cộng và Việt Cộng. Thuyết “bí danh” của đảng cộng sản hoàn toàn trái ngược với thuyết “chánh danh” của đạo Khổng-Mạnh, và một cách chắc chắn là tất cả đảng viên Trung Cộng và Việt Cộng mỗi người ngoài một cái tên cúng cơm và một cái tên gắn liền với chức vụ, lại có thêm hai ba cái bí danh khác nhau để dễ dàng làm chuyện mờ ám cho tổ chức cộng sản.


Bản chất gian trá và thiếu sự minh bạch đã từ lâu ngấm vào đầu óc của tất cả đảng viên Trung Cộng và Việt Cộng được thể hiện rõ ràng qua những cái “bí danh”. Nhân dịp có thế vận hội ở Trung Quốc trong mùa hè này cái bản chất gian trá và thiếu sự minh bạch càng bị lộ rõ qua các màn trình diễn của một ca sĩ nhi đồng hát nhép, những trẻ em Hán tộc giả dạng làm những trẻ em dân tộc thiểu số, những cảnh bắn pháo bông đã thu hình sẵn từ trước nay được phát hình lại để biến quang cảnh buổi lễ quá rực rỡ làm hoa mắt khán giả ở tại chỗ cũng như khán giả ở màn ảnh truyền hình trên khắp thế giới, và nhất là ba nữ vận động viên thể dục nhịp điệu được nâng lên tuổi mười sáu để dự thi.


Có rất nhiều chứng từ lưu trữ ở những hồ sơ của các vận động viên tranh tài ở địa phương cũng như các bài báo tường thuật và bình luận thể thao bằng tiếng Trung Quốc ở những năm 2004, 2005, 2006, và 2007 đã cho thấy rõ ba nữ vận động viên thể dục nhịp điệu tên Yang Yilin, He Kexin và Jian Yuyuan là không có đủ mười sáu tuổi để dự thi thế vận hội trong năm nay. Hơn nữa mọi người đều công nhận rằng hình vóc và diện mạo bên ngoài của ba nữ vận động viên này hiển nhiên là trông rất còn nhỏ tuổi.


Vào lúc Thế Vận Hội Mùa Hè Athens Hy Lạp năm 2004 nữ vận động viên thể dục nhịp điệu người Mỹ tên Nastia Liukin, đã hai lần chiếm giải vô địch thiếu niên Mỹ nhưng lúc đó Nastia Liukin chỉ có 14 tuổi nên còn quá nhỏ để tham dự trong đội tuyển thế vận hội của nước Mỹ. Cô đã phải chờ tới bốn năm sau để được tranh tài trong Thế Vận Hội Mùa Hè Bắc Kinh năm 2008.


Nếu các cuộc điều tra chứng minh được là ba nữ vận động viên thể dục nhịp điệu của Trung Quốc thực sự còn quá nhỏ để được tham dự tranh tài trong Thế Vận Hội Mùa Hè 2008 thì Uỷ Ban Thế Vận Hội Quốc Tế và các tập đoàn cầm quyền đảng Trung Cộng ở các cấp phải hoàn toàn chịu trách nhiệm về sự lừa gạt này.


Ở trong nước Trung Quốc dưới sự lãnh đạo của đảng Trung Cộng hầu như mọi người đều không cảm thấy ngại ngùng xấu hổ mà nghĩ rằng sự lường gạt là một việc làm vô đạo đức. Một thí dụ cụ thể là kỷ nghệ làm thuốc lá giả của tập đoàn kinh doanh thuốc lá Trung Cộng. Thuốc lá đã là độc hại cho sức khoẻ của con người, mà tập đoàn kinh doanh thuốc lá Trung Cộng lại còn làm giả để thu vào nhiều lợi nhuận, như vậy tội ác của sự lường gạt này phải tăng gấp đôi.


Ở trong nước Trung Quốc dưới sự lãnh đạo của đảng Trung Cộng sự lường gạt xảo trá tráo trở để trục tư lợi đã đang là một cơn bệnh dịch truyền nhiễm khủng khiếp.


Sự lường gạt xảo trá tráo trở đó đã bắt nguồn từ các tập đoàn cầm quyền đảng Trung Cộng ở các cấp. Gần đây nhất là họ đã không giữ lời cam kết cởi mở thông tin báo chí và cải thiện hồ sơ nhân quyền trong thời gian có thế vận hội đang diễn ra tại Bắc Kinh:


Họ vẫn cứ cản trở hoặc ngăn cấm các phóng viên ngoại quốc muốn tìm hiểu tình hình sinh sống hiện tại của người dân Trung Quốc ở trong nước. Hai tuần lễ trước ngày khai mạc thế vận hội họ đã cho lệnh bắt tập trung hàng ngàn tu sĩ Tây Tạng và quản thúc nghiêm ngặt. Họ đã giả bộ thực thi tự do dân chủ trong lúc có thế vận hội bằng cách để ra những khu vực công viên cho người dân Trung Quốc được biểu tình phản đối chính phủ nếu có xin phép trước. Kết quả là tất cả những người nhẹ dạ cả tin Trung Cộng thay đổi cởi mở, nên nộp đơn xin phép biểu tình, đều bị bắt đem ra giam ở ngoại ô cách xa thành phố Bắc Kinh.


Trong khi có một số người ngoại quốc tới Bắc Kinh căng biểu ngữ biểu tình ủng hộ Tây Tạng chỉ được một thời gian ngắn thì bị bắt đưa lên xe chở ngay ra phi trường để trục xuất khỏi Trung Quốc, thì lại có một người Anh, một người Đức và tám công dân Mỹ đã tổ chức biểu tình ủng hộ Tây Tạng trong một thời gian ngắn trước khi bị bắt ở gần Sân Vận Động Thế Vận Hội tại Bắc Kinh.
Còn đối với tám người Mỹ, mặc dù đại sứ Mỹ có lời yêu cầu phải lập tức thả họ, nhưng tập đoàn cầm quyền Trung Cộng tại Bắc Kinh vẫn cứ tạm giam họ trong suốt 17 ngày cho tới khi bế mạc thế vận hội mới thả ra và liền sau đó trục xuất họ về nước Mỹ.


Các tập đoàn cầm quyền đảng Trung Cộng ở các cấp đã bộc lộ rõ ý muốn tạo dựng, bảo vệ, và sử dụng Thế Vận Hội Bắc Kinh như là một thành tích hoàn toàn hoàn hảo để chứng tỏ với cộng đồng quốc tế là Trung Quốc dưới sự lãnh đạo của họ đang sẵn sàng là một nước có vũ lực, tiên tiến và rất hiện đại ngay cả trong lãnh vực thể dục thể thao. Tuy nhiên, có một chi tiết rất nhỏ cũng đủ chứng minh rằng các tập đoàn cầm quyền đảng Trung Cộng ở các cấp luôn luôn không thể nào hoàn toàn hoàn hảo được khi họ còn tiếp tục cưỡng đoạt tiếng nói trung thực của nhân dân Trung Quốc: đó là một lá cờ Trung Cộng đã bị lộn ngược trên tay của một em bé Trung Quốc đang giơ cao vẩy gọi tất cả thế giới hãy nhìn cho rõ một lá cờ Trung Cộng đã bị lộn ngược.


Điều này có một ý nghĩa rõ ràng là Nhân Dân Trung Quốc bao gồm mọi chủng tộc không cho phép các tập đoàn cầm quyền đảng Trung Cộng ở các cấp tiếp tục lợi dụng tiếm danh nhân dân Trung Quốc để lừa gạt người dân trong nước cũng như người dân của các nước trên thế giới.


Các vấn đề của người chủng tộc Hồi và quyền tự do tín ngưỡng Hồi Giáo ở Tân Cương. Các vấn đề của các nhà sư Tây Tạng cùng với người dân Tây Tạng đang thực sự lâm cảnh diệt chủng toàn diện ở Tây Tạng. Các vấn đề của người chủng tộc Mông Cổ ở lãnh thổ Nội Mông dưới sự cai trị hà khắc của Trung Cộng, họ vẫn luôn luôn mong muốn được thống nhất với quốc gia độc lập Mông Cổ, còn gọi là lãnh thổ Ngoại Mông của họ; toàn thể Nhân Dân Mông Cổ luôn luôn nhớ rằng chính Liên Sô và Trung Cộng đã chia cắt tổ quốc của họ và gây ra thảm cảnh chia lìa cho tới ngày nay. Và đặc biệt là các vấn đề của người chủng tộc Hán đang thực hành Pháp Luân Công hoặc thực hành đạo Tin Lành hay Công Giáo đang bị trấn áp tàn bạo ở trong nước Trung Quốc.


Như vậy, cái hình ảnh 56 nam nữ thiếu niên nhi đồng với trang phục của người thiểu số đủ màu sắc rực rỡ thuộc 56 chủng tộc gồm có người Hồi, Tây Tạng và Mông Cổ vân vân, họ hân hoan diễn hành chào mừng quan khách trong buổi lễ khai mạc thế vận hội để mô tả tình trạng sinh sống hài hoà của xã hội Trung Quốc, là hoàn toàn nguỵ tạo tuyên truyền gian xảo.


Từ năm 1990 sử gia Jonathan Spence đã có một nhận định sâu sắc như sau, "Nếu Trung Quốc có mục đích phát triển trở thành một quốc gia hiện đại . . . . . . Người dân Trung Quốc phải có được những người đại diện chân chính cho họ trong các quyết định chính trị. . . . . . Sẽ không có một Trung Quốc thực sự hiện đại cho tới khi nào người dân Trung Quốc được trả lại tiếng nói của họ".


Thế Vận Hội Bắc Kinh đã bế mạc, nhưng lại chính là lúc bắt đầu cuộc đấu tranh gay gắt nhất giữa các tập đoàn cầm quyền đảng Trung Cộng ở các cấp và toàn thể nhân dân Trung Quốc gồm đủ mọi chủng tộc đang đòi lại quyền làm người của họ./.


Thuỷ-Triều
25/08/2008

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2008

TRUNG CỘNG CHẾ NHẠO TINH THẦN THẾ VẬN HỘI


TRUNG CỘNG CHẾ NHẠO TINH THẦN THẾ VẬN HỘI
RED CHINA MOCKS THE SPIRIT OF THE OLYMPICS
Thuỷ-Triều

Thứ Sáu ngày 8 tháng 8 năm 2008 vào lúc 8 giờ 8 phút 8 giây buổi tối tại thành phố Bắc Kinh đã bắt đầu diễn ra buổi lễ khai mạc Thế Vận Hội Mùa Hè 2008. Phải kể lại chính xác ngày giờ như vậy là vì tập đoàn cầm quyền trung ương đảng Trung Cộng đã quyết liệt muốn cho Thế Vận Hội Trung Cộng sẽ không giống một thế vận hội nào khác trong lịch sử thế vận hội và họ đã còn tin chắc rằng một loạt số chỉ ngày tháng năm giờ phút giây 888888 ngẫu nhiên trên đời có một không hai này sẽ mang lại cho họ rất nhiều lợi lộc.

Quả thật buổi lễ khai mạc đã tốn hết hàng chục triệu mỹ kim của nhân dân Trung Quốc. Trong lịch sử thế vận hội chưa từng có một buổi lễ khai mạc nào quá tốn kém và qui mô vĩ đại như vậy. Buổi lễ khai mạc đã diễn ra ở bên trong Vận Động Trường Thế Vận Hội Bắc Kinh được xây cất lên theo hình dáng như một tổ chim rộng lớn lộ thiên với 91 ngàn chỗ ngồi xoay vòng quanh khán đài, và ở giữa là một sân vận động rất rộng cũng có thể dùng như một sân khấu ngoài trời với khung cảnh đại vĩ tuyến. Các hàng ghế ngồi đã đầy khán giả, nhưng lại có hơn một phần ba là nhân viên mật vụ và an ninh để bảo vệ các yếu nhân ngoại quốc và của đảng Trung Cộng ngồi xen vào trong số khán giả này.

Bằng phương pháp thiết kế phối hợp hình ảnh, màu sắc, ánh sáng, và âm thanh qua các phương tiện kỷ thuật chính xác cao cấp của kỷ nghệ điện ảnh hiện đại đã biến buổi tối của buổi lễ khai mạc Thế Vận Hội Bắc Kinh thành những màn trình diễn văn nghệ xiếc-ca-vũ-nhạc miêu tả sơ lược lịch sử văn hoá Trung Quốc trên một sân khấu đại vĩ tuyến với sự tham gia diễn xuất thuần thục gọn gàng của 15 ngàn nam nữ diễn viên Trung Quốc. Sự trình diễn thuần thục của hàng ngàn nam nữ diễn viên dưới sự điều khiển giàn dựng khung cảnh của Zhang Yimou, một đạo diễn nổi tiếng thế giới của nền điện ảnh hiện đại Trung Quốc, cộng thêm 30 ngàn chiếc pháo bông nhiều cỡ, nhiều kiểu, nhiều màu sắc được bắn liên tục lên bầu trời đêm đã quá đầy đủ để gây những ngạc nhiên, thích thú, đầy ấn tượng mạnh mẽ cho người xem một khung cảnh buổi tối của buổi lễ khai mạc thế vận hội quá rực rỡ hoành tráng và quá tốn kém.

Bắt đầu cùng với tiếng trống của 2008 tay trống và tiếng hát chậm rền vang lời chào mừng “Friends have come from afar, how happy we are - Bạn bè đã đến từ những nơi xa xôi, chúng tôi vui mừng quá đỗi.” Tuy nhiên, thật là mỉa mai cho lời chào mừng đó được trích dẫn lại đây là của Khổng Phu Tử, chỉ cốt để khoe khoang cái bề dầy của nền văn minh Trung Hoa nếu so sánh với những cái bề mỏng của lịch sử của một số quốc gia đang có mặt trong buổi lễ khai mạc, khi trong số những bạn bè này không có mặt của ông Joey Cheek và cô Kendra Zanotto, hai cựu lực sĩ thế vận hội người Mỹ đến từ nước Mỹ.

Ông Joey Cheek, là một cựu lực sĩ người Mỹ trượt băng nhanh đã chiếm huy chương vàng Thế Vận Hội Mùa Đông năm 2006. Ông ta đã bị giới cầm quyền Trung Cộng thu hồi cái chiếu khán nhập cảnh một cách rất bất ngờ chỉ trong thời gian ngắn hơn 24 tiếng đồng hồ trước lịch trình đi máy bay của ông ta rời nước Mỹ đến Trung Quốc. Ông Joey Cheek cho biết là ông ta đã có một chiếu khán nhập cảnh vào ngày 1 tháng 7 năm 2008, nhưng ông ta không nghĩ rằng cái chiếu khán nhập cảnh đã cấp kia lại bị thu hồi chỉ vài giờ trước khi ông ta lên máy bay. Và Tòa Đại Sứ Trung Cộng tại Washington DC cũng đã từ chối giải thích lý do tại sao.

Thật ra, cựu lực sĩ Joey Cheek không những chỉ là người đồng sáng lập ra Team Darfur, một tổ chức thiện nguyện hợp tác của các cựu lực sĩ và 72 lực sĩ thế vận hội hiện tại, mà ông ta còn tặng tất cả số tiền thưởng bốn chục ngàn mỹ kim (US $40,000) trong năm 2006 do Uỷ Ban Thế Vận Hội Hoa Kỳ tặng riêng cho ông vì đã chiếm huy chương vàng, cho Tổ Chức Từ Thiện-Right To Play, một tổ chức quốc tế nhằm đem lại sức khỏe và hy vọng cho những trẻ em kém may mắn ở các nước đang phát triển. Các lực sĩ ở tổ chức Team Darfur cũng đã bắt đầu vận động sự giúp đỡ tài chánh từ những người bạn lực sĩ khác, kể cả Uỷ Ban Thế Vận Hội Hoa Kỳ, những tư nhân và các công ty thương nghiệp hảo tâm trong nước Mỹ và trên thế giới.

Tổ chức Team Darfur đã kêu gọi cộng đồng quốc tế hãy lưu ý tới việc Trung Cộng có dính líu vào việc gây ra sự khủng hoảng chết người quá nhiều ở tỉnh Darfur. Kể từ năm 2003 cho tới hôm nay có hơn 200 ngàn người dân Darfur đã bị giết chết và 2.5 triệu người bị mất nhà cửa, họ hiện nay phải sống trong các trại tị nạn. Tổ chức Team Darfur đã chỉ trích các chính sách mậu dịch của Trung Cộng ở nước Sudan vì Trung Cộng đã tiếp tay với giới cầm quyền độc ác độc tài Sudan vi phạm trầm trọng các quyền con người căn bản của thường dân ở tỉnh Darfur.

Ông Joey Cheek cho biết là ông ta quá ngạc nhiên khi nhận thấy giới cầm quyền Trung Cộng đã không biết tôn trọng Tinh Thần Thế Vận Hội và giữ lời cam kết của chính họ khi được trao quyền đăng cai thế vận hội.

Ông ta nói thêm “Việc thu hồi cái chiếu khán nhập cảnh của tôi là một phần của những nổ lực có hệ thống của chính phủ Trung Quốc nhằm để ép buộc và đe doạ các lực sĩ, những người đang thẳng thắn nói lên lời bênh vực cho tất cả người dân vô tội ở Darfur. Mục đích chính của tổ chức Team Darfur là vận động một cuộc Đình Chiến Olympic cho Darfur - Olympic Truce for Darfur, và kêu gọi cộng đồng quốc tế hãy có một sự quan tâm đặc biệt tới tình trạng khủng hoảng chết người ở Darfur và hãy đem lại một cuộc sống bình yên lâu dài cho tất cả trẻ em Darfur.

Cuộc Đình Chiến Olympic - Olympic Truce thể hiện Tinh Thần Thế Vận Hội - the Spirit of the Olympics nghĩa là song song với các cuộc tranh tài giương cao tinh thần thể thao, các lực sĩ trên thế giới tụ họp lại với nhau để hợp tác vì hoà bình thế giới và phản đối các cuộc xung đột nếu có xảy ra. Những nổ lực của chính phủ Trung Quốc nhằm để chèn ép cấm cản các lực sĩ, những người đã nói lên những vấn đề nhân quyền căn bản, là một sự vi phạm Tinh Thần Thế Vận Hội. Tôi vẫn luôn tin tưởng rằng vai trò to lớn của Thế Vận Hội là một nguồn lực cổ vũ mạnh mẽ cho hoà bình thế giới, bao gồm cả tỉnh Darfur đang phải chịu đựng thảm hoạ diệt chủng.”

Trong số những người, mà đúng ý nghĩa nhất là những người bạn lực sĩ thế vận hội, lại bị ngăn cản không cho tới tham dự Thế Vận Hội Bắc Kinh còn có cô ký giả thể thao người Mỹ tên Kendra Zanotto.

Cô Kendra Zanotto là một cựu nữ lực sĩ huy chương đồng thế vận hội năm 2004, cô đã tốt nghiệp tại trường đại học Columbia-Hoa Kỳ và được nhận vào làm ký giả thể thao cho Hãng Tin Thế Vận Hội-Olympic News Service ở Mỹ. Cô dự định có mặt tại Thế Vận Hội Bắc Kinh để làm nhiệm vụ ký giả thể thao của cô, nhưng giới cầm quyền Trung Cộng đã từ chối cấp chiếu khán nhập cảnh cho cô. Toà Lãnh Sự Trung Cộng tại San Francisco đã không nói rõ lý do tại sao từ chối. Riêng cô Kendra Zanotto nghĩ rằng cô không được cấp chiếu khán nhập cảnh bởi vì năm ngoái cô đã gia nhập Team Darfur, một tổ chức gồm có các cựu lực sĩ và 72 lực sĩ thế vận hội hiện tại. Cô và các bạn lực sĩ khác trong tổ chức Team Darfur đã có những nổ lực giúp đỡ nạn dân và nhất là trẻ em ở tỉnh Darfur thuộc nước Sudan.

Cái sự cố từ chối và thu hồi chiếu khán nhập cảnh cho cô Kendra Zanotto và của ông Joey Cheek quả là một sự xấu hổ mà giới lãnh đạo Uỷ Ban Thế Vận Hội Quốc Tế phải chịu đựng trong khi Uỷ Ban Thế Vận Hội Bắc Kinh và tập đoàn cầm quyền trung ương đảng Trung Cộng đã rõ ràng tỏ vẻ chế nhạo Tinh Thần Thế Vận Hội.

Còn hơn thế nữa, Uỷ Ban Thế Vận Hội Bắc Kinh và tập đoàn cầm quyền trung ương đảng Trung Cộng cũng đã chế nhạo Tinh Thần Thế Vận Hội một cách lộ liễu nhiều hơn khi chiếc máy bay chở cả Phái Đoàn Báo Chí Toà Bạch Ốc - White House Press bị chặn lại ngay sau khi đã đáp xuống tại phi trường Bắc Kinh hơn ba tiếng đồng hồ. Bốn mươi ký giả thuộc Phái Đoàn Báo Chí Toà Bạch Ốc tháp tùng với TT Bush trong chuyến công du Á Châu và đồng thời tham dự Thế Vận Hội Bắc Kinh đã nhận được sự tiếp đón quá đỗi lạnh nhạt, mất lịch sự, và không một chút thân thiện của giới cầm quyền Trung Cộng tại thành phố Bắc Kinh.

Chiếc máy bay chở phái đoàn báo chí đã đến Bắc Kinh sau chiếc máy bay chở riêng TT Bush hơn năm tiếng đồng hồ. Trong lúc các phi công cho chiếc máy bay chạy chậm vào cổng lên xuống máy bay là các ký giả đang vội vàng cầm lấy những hành lý xách tay để sẳn sàng đi ra cổng, bởi vì lúc đó chỉ còn vài giờ nữa là tới lúc khai mạc thế vận hội. Nhưng đúng vào lúc đó các viên chức Quản Lý của Toà Bạch Ốc, cũng có mặt trên chiếc máy bay này, đã lên tiếng thông báo cho các ký giả biết là việc sắp sửa rời khỏi chiếc máy bay của họ đã bị chặn lại và trì hoãn vì một lý do nào đó không được giải thích rõ.

Một cách không đáng chú ý là từ trước tới giờ sự trì hoãn đã thường có xảy ra ở các phi trường ngoại quốc trong các chuyến bay đi hải ngoại của phái đoàn báo chí tháp tùng tổng thống Mỹ, và sự trì hoãn đã nhanh chóng được giải quyết. Nhưng sự trì hoãn tại phi trường Bắc Kinh lần này quả thật là một điều quá bất thường: bốn mươi ký giả của phái đoàn báo chí và các viên chức khác của Toà Bạch Ốc và tất cả nhân viên phi hành đoàn đều phải ngồi chờ trong thân máy bay ở ngay tại cổng lên xuống máy bay hơn ba tiếng đồng hồ, để rồi cuối cùng họ được điền vào những tờ tự khai hành lý theo thủ tục hải quan.

Chắc chắn là tâm trạng của mọi người trên chiếc máy bay này đều không được vui. Có người đã suy đoán rằng tập đoàn cầm quyền trung ương đảng Trung Cộng đã trả thù TT Bush bằng cách làm khó dễ hành hạ cả phái đoàn báo chí của TT Bush trong hơn ba tiếng đồng hồ chờ đợi, bởi vì những lời cứng rắn chỉ trích tình trạng nhân quyền Trung Quốc mà TT Bush đã nói ở Bangkok-Thailand trước khi đi qua Bắc Kinh.

Tập đoàn cầm quyền trung ương đảng Trung Cộng đã cam kết là để cho các ký giả ngoại quốc được tự do hoàn toàn trong thời gian trước và trong khi thế vận hội diễn ra tại Bắc Kinh. Tuy nhiên, giờ đây các nhân viên an ninh của Trung Cộng đang nhất định phải lục lạo xem xét hết những hành lý, các dụng cụ và máy thu hình của các ký giả. Và đây là lần đầu tiên Phái Đoàn Báo Chí Toà Bạch Ốc đã bị chặn lại tại phi trường Bắc Kinh hơn ba tiếng đồng hồ phải ngồi ở trong thân máy bay để chờ đi ra khỏi cổng.

Như vậy, họ đã để mặc kệ cho TT Bush muốn nói cái gì thì cứ nói cho đã cái miệng, vì quá rõ ràng là Uỷ Ban Thế Vận Hội Bắc Kinh và tập đoàn cầm quyền trung ương đảng Trung Cộng đã không còn nể nang gì ai, và họ đã trâng tráo chế nhạo Tinh Thần Thế Vận Hội một cách thật lộ liễu, phải không?

Thuỷ-Triều
10/08/2008