Thứ Ba, 15 tháng 4, 2008

HÀNH-TRÌNH-HÀI-HOÀ KHÔNG ĐƯỢC HÀI-HOÀ CHÚT NÀO


HÀNH-TRÌNH-HÀI-HOÀ KHÔNG ĐƯỢC HÀI-HOÀ CHÚT NÀO
JOURNEY-OF-HARMONY IS NOT HARMONIOUS AT ALL
Thuỷ-Triều


http://news.monstersandcritics.com/asiapacific/features/article_1397506.php/In_photos_Tibet_Protests_Continue_Across_Globe?page=1
Song song với Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh, một Cây Đuốc Tây Tạng sẽ được mang đi vòng quanh thế giới để kêu gọi nhân dân các nước hãy quan tâm tới hiện tình Tây Tạng. EPA/MATHIAS SCHRADER
@http://news.monsterandcritics.com

Uỷ Ban Thế Vận Hội Bắc Kinh đã thuê một chiếc máy bay đặc biệt của hãng Hàng Không Trung Quốc để dành cho việc chuyên chở Ngọn Lửa Olympic và Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008. Ở trên phần đầu của thân chiếc máy bay này có vẽ một biểu tượng thế vận hội và một biểu ngữ “Journey-Of-Harmony-Hành-Trình-Hài-Hoà” ở gần cầu thang máy bay. Hành trình rước Ngọn Lửa Olympic và Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 được mệnh danh là Hành-Trình-Hài-Hoà-Journey-Of-Harmony nhưng trên thực tế nó đã đang và sẽ không được hài hoà chút nào. Ngay lúc bắt đầu trong buổi lễ Mồi Lửa Olympic tại thành phố cổ Olympia và suốt lộ trình từ Olympia tới thủ đô Athens của Hy Lạp, những người ủng hộ dân chủ tự do và nhân quyền cho Tây Tạng đã luôn luôn đi kèm theo Hành-Trình-Hài-Hoà để biểu tình phản đối các chính sách bất nhân của Trung Cộng.

Vào ngày 24 tháng 3 năm 2008, sau buổi lễ Mồi Lửa Olympic ở trước Ngôi Đền Thần Hera trong khu di tích lịch sử Olympia, một nơi đã từng diễn ra những cuộc thi đấu thể thao thời cổ đại trước dương lịch, cách xa 335 cây số về phía tây-nam thủ đô Athens của nước Hy Lạp, Ngọn Lửa Olympic được chuyền tay chạy tiếp sức mang đi trong một tuần lễ từ thành phố cổ Olympia tới thủ đô Athens. Tại Sân Vận Động Panathinaiko ở thủ đô Athens, Ông Minos Kyriakou Trưởng Uỷ Ban Thế Vận Hội Hy Lạp trao Ngọn Lửa Olympic cho Ông Liu Qi Trưởng Uỷ Ban Thế Vận Hội Trung Quốc. Ông Liu Qi đem Ngọn Lửa Olympic lên chiếc máy bay đặc biệt của hãng Hàng Không Trung Quốc để về tới phi trường Bắc Kinh vào lúc 9 giờ sáng Thứ Hai ngày 31 tháng 3 năm 2008. Lộ trình rước Ngọn Lửa Olympic từ phi trường Bắc Kinh tới Quảng Trường Thiên An Môn để làm lễ tiếp đón Ngọn Lửa Olympic được giữ kín trong khi mạng lưới công an chìm và cảnh sát sắc phục giữ an ninh ở khu vực Quảng Trường Thiên An Môn đã được tổ chức rất chặt chẽ kể từ ngày Chủ Nhật cho tới cuối buổi lễ tiếp đón Ngọn Lửa Olympic trong ngày Thứ Hai tại Bắc Kinh.

Sau buổi lễ tiếp đón Ngọn Lửa Olympic và mồi lại Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh tại Quảng Trường Thiên An Môn, Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 sẽ được rước qua 135 thành phố, trong đó có thành phố Sài Gòn của VN, và các thành phố khác của 20 quốc gia khác nhau trước khi trở về và đi vòng quanh Trung Quốc trong 3 tháng. Nó sẽ đi lên đỉnh ngọn núi Everest cao nhất thế giới và trở xuống thủ đô Lhasa của Tây Tạng. Cuối cùng, Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh sẽ về tới Sân Vận Động Thế Vận Hội Bắc Kinh đúng vào ngày 8 tháng 8 để châm ngọn lửa buổi lễ khai mạc Thế Vận Hội Bắc kinh Mùa Hè 2008. Nó có thể sẽ hoàn tất một hành trình dài nhất trong lịch sử thế vận hội, một Hành-Trình-Hài-Hoà-Journey-Of-Harmony dài 137.000 cây số và mất 130 ngày như Uỷ Ban Thế Vận Hội Bắc Kinh dự định.


Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 do công ty Lenovo sản xuất máy điện toán ở Trung Quốc vẽ kiểu và tạo ra. Nó đã thắng hơn 300 cây đuốc dự thi trong cuộc tuyển chọn "cây đuốc thần tượng-iconic torch" của giới thể thao Trung Quốc. Cây đuốc này dài 28 phân Anh và chỉ nặng 2.2 cân Anh. Cái cán đuốc màu đỏ, và nửa phần trên cây đuốc màu vàng kim loại có vẽ hoa văn những đám mây màu hoàng kim đậm và biểu tượng Thế Vận Hội Bắc Kinh 2008. Theo lời giới thiệu của công ty Lenovo thì nó là một cây đuốc thế vận hội hiện đại kỷ thuật nhất từ trước tới nay. Nó được chế tạo với kỷ thuật cao để có thể còn cháy sáng ở một độ cao nhất thế giới trên ngọn núi Everest ở Hy Mã Lạp Sơn. Cái tính tự đắc của công ty Lenovo cũng giống như niềm kiêu hãnh của các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp về những thành quả phát triển của mình, và nhân dịp Trung Quốc được đăng cai Thế Vận Hội Mùa Hè 2008 sẽ đem khoe khoang ra thế giới bên ngoài.


Cái tính tự đắc và niềm kiêu hãnh của các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp đã nổi dậy mãnh liệt khi Uỷ Ban Thế Vận Hội Quốc Tế chấp thuận cho Trung Quốc quyền đăng cai Thế Vận Hội Mùa Hè 2008 có điều kiện là giới lãnh đạo trung ương đảng Trung Cộng hứa hẹn cải thiện các sinh hoạt đời sống nhất là tại Bắc Kinh theo tiêu chuẩn an toàn quốc tế và cải thiện các hồ sơ nhân quyền ở Trung Quốc. Một cách có chủ ý, cái chủ đề của Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 với hình vẽ hoa văn những đám mây là Đám Mây Hứa Hẹn – Cloud Of Promise bởi vì giới lãnh đạo trung ương đảng Trung Cộng đã hứa hẹn đủ thứ để được đăng cai thế vận hội tại Bắc Kinh.
Trong khi Công ty Lenovo giới thiệu cây đuốc của họ để tranh đua với các cây đuốc khác trong cuộc tuyển chọn thì nói cái chủ đề cây đuốc thế vận hội là Đám Mây Hứa Hẹn – Cloud Of Promise, nhưng một viên chức Trung Cộng phụ trách tổ chức Thế Vận Hội Bắc Kinh lại giải thích hình vẽ những đám mây trên cây đuốc thế vận hội là Đám Mây Hài Hoà – Cloud Of Harmony, một biểu tượng thích hợp đầy ý nghĩa nhằm để mô tả tình trạng hài hoà của toàn xã hội Trung Quốc hiện nay.


Một cách thật trớ trêu như muốn chọc giận các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp, bởi vì thực sự tình trạng của toàn xã hội Trung Quốc đã đang không được hài hoà (state of complete agreement). Cái hình vẽ Đám Mây Hài Hoà - Cloud Of Harmony trên Cây Đuối Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 đã có màu sắc nhuốm máu của người dân Tây Tạng vừa mới bị trấn áp tàn bạo ở thủ đô Lhasa của Tây Tạng và các thành phố khác lân cận với Lhasa có nhiều người Tây Tạng cư trú trong nước Trung Quốc. Song song với việc sử dụng sức mạnh của cảnh sát, lực lượng bán quân sự phòng vệ, và bộ đội chính quy để mau chóng dập tắt cuộc-biểu-tình-ôn-hoà-đã-trở-thành-bạo-loạn, giới lãnh đạo trung ương đảng Trung Cộng còn mạnh mẽ cáo-buộc Đức Đạt Lai Lạc Ma đã xúi giục người Tây Tạng gây ra những cuộc biểu tình bạo loạn ở Lhasa để làm xấu hình ảnh và làm mất uy tín của nước Trung Quốc trước khi có Thế Vận Hội Bắc Kinh vào tháng Tám sắp tới.


Hầu như mọi người đều công nhận rằng Đức Đạt Lai Lạc Ma là biểu tượng cho cái thiện, đức tin tôn giáo, đấu tranh bất bạo động để giành lại công lý và nhân quyền, không chỉ riêng cho nhân dân Tây Tạng của Ngài mà còn cho tất cả người dân bị áp bức ở trên toàn thế giới. Danh tiếng và uy tín của Đức Đạt Lai Lạc Ma là một lãnh tụ chính trị của Chính Phủ Tây Tạng lưu vong, một lãnh tụ tôn giáo đồng thời là một lãnh đạo tinh thần của toàn thể nhân dân Tây Tạng hiện ở trong và ngoài nước Tây Tạng đều khiến cho mọi người quí mến và kính phục. Tuy nhiên, danh tiếng và uy tín của Ngài luôn luôn khiến cho các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp rất khó chịu và họ đã đang cố tìm mọi cách để hãm hại và triệt hạ Ngài.


Trong các chiến dịch "Chống-Đạt-Lai-Lạc-Ma" của Trung Cộng nổi bật nhất là Zhang Qingli hiện giữ chức bí thư khu uỷ tại Khu Tự Trị Tây Tạng, ông ta xuất thân từ Đoàn Thanh Niên Cộng Sản Mao Trạch Đông và là một đàn em thân tín đắc lực của đương kim Chủ Tịch Trung Cộng Hồ Cẩm Đào, người đã từng trấn áp tàn bạo cuộc nổi dậy của nhân dân Tây Tạng trong năm 1989 chỉ một thời gian ngắn trước biến cố Quảng Trường Thiên An Môn 1989.


Trong năm 2005 viên bí thư khu uỷ Zhang Qingli đã tỏ thái độ bạo ngược trịch thượng của một lãnh chúa cộng sản độc tài toàn trị quốc gia Phật Giáo Tây Tạng khi phát biểu "Đảng Cộng Sản thì như là Cha Mẹ đối với nhân dân Tây Tạng, và Đảng luôn luôn xem xét những gì mà Con Cái cần. Uỷ Ban Trung Ương Đảng là một Đức Phật thật sự cho nhân dân Tây Tạng – The Communist Party is like the parent to the Tibetan people, and it is always considerate about what the children need. The Central Party Committee is the real Buddha for Tibetans."Hiện nay các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở Bắc Kinh và ở tại thủ đô Lhasa-Tây Tạng đang xiết chặt sự kiểm soát người dân Tây Tạng thực hành các nghi lễ Phật Giáo và ngăn cản các cách trưng bày thể hiện niềm hãnh diện văn hoá truyền thống Tây Tạng. Viên bí thư khu uỷ Zhang Qingli đã ra lệnh cho tất cả nhân viên chính phủ Khu Tự Trị Tây Tạng cứ mỗi định kỳ ba tháng là phải viết tờ phản đối và lăng mạ Đức Đạt Lai Lạc Ma để trình lên cấp trên của họ. Ông ta còn cho áp dụng lại một chính sách ngăn cấm học sinh sinh viên Tây Tạng và công chức chính phủ Khu Tự Trị Tây Tạng không được phép đến thăm viếng các chùa chiền tu viện Phật Giáo hoặc không được phép tham dự những buổi cầu nguyện hay những ngày lễ hội Phật Giáo.Kể từ năm 2006, viên bí thư khu uỷ Zhang đã làm sôi nổi trở lại chiến dịch "Chống Đức Đạt Lai Lạc Ma" và gia tăng cường độ "giáo dục ái quốc" cho các tu sĩ Phật Giáo ở tất cả tu viện Phật Giáo Tây Tạng. Các tu sĩ giờ đây bị buộc phải tham dự những buổi học tập dài nhiều tiếng đồng hồ để nghe thầy giáo Trung Cộng giảng dạy lịch sử Tây Tạng và cũng để bôi nhọ thanh danh của Đức Đạt Lai Lạc Ma. Ở Tây Tạng đã có lệnh nghiêm cấm người dân Tây Tạng trưng bày hình ảnh của Đức Đạt Lai Lạc Ma dưới mọi hình thức và ở bất cứ nơi nào. Ai không chấp hành đều bị trừng phạt rất nặng. Đã có một trường hợp đáng buồn xảy ra ở trường Đại Học Tây Tạng tại thủ đô Lhasa là một chàng sinh viên trẻ người Tây Tạng đã bị cảnh sát trường đại học dần-cho-một-trận-nhừ-tử về cái tội cả gan dám đeo trên cổ một sợi dây chuyền với một chiếc mề-đay có tấm hình bán thân của Đức Đạt Lai Lạc Ma.


Trong những ngày người dân Tây Tạng ở thủ đô Lhasa bắt đầu tuần hành biểu tình ôn hoà để kỷ niệm 49 năm cuộc nổi dậy chống Trung Cộng không thành công và Đức Đạt Lai Lạc Ma phải đào-tị ở Dharamsala- Ấn Độ cho tới nay. Các cuộc tuần hành biểu tình ôn hoà đã bị những lực lượng cảnh sát, bán quân sự phòng vệ, và bộ đội chính quy của Trung Cộng bao-vây-ngăn-chặn-cô-lập-trấn-áp-dập-tắt. Hiện nay, các cơ quan điều tra độc lập của tây phương đã thu thập được những bằng chứng là có một số nhân viên cảnh sát Trung Cộng đã giả dạng các nhà sư Tây Tạng để khiêu khích và kích động bạo lực hầu tạo ra cho các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng tại Bắc Kinh và ở Lhasa cái chính nghĩa dẹp bạo loạn Tây Tạng.


Đức Đạt Lai Lạc Ma cho biết là Ngài rất lo ngại sẽ có nhiều bạo động và máu đổ trong khi tập đoàn cầm quyền trung ương Trung Cộng đã điều động thêm nhiều lực lượng bộ đội chính quy tràn ngập những thành phố có người dân Tây Tạng biểu tình. Ngài đã khẩn thiết yêu cầu cộng đồng thế giới giúp đỡ, Ngài nói " Xin Quí Vị vui lòng nghĩ đến, thăm hỏi tới những thường dân vô tội không vũ trang, không-tự-lo-liệu-được-mà-không-được-giúp-đỡ, những người yêu quí nền văn hoá Tây Tạng một cách đơn giản và họ không đành lòng để chấp nhận những người khác hà hiếp họ. Giờ đây họ đang đối diện với cái chết. Như vậy rất đau buồn."


Kết quả của đối-diện-với-cái-chết là theo nguồi tin của Chính Phủ Tây Tạng Lưu Vong "hơn 140 người dân Tây Tạng đã bị giết chết" trong khi nguồn tin của cả hệ thống truyền thông quốc doanh Trung Cộng thì "chỉ có 13 người chết do chính người Tây Tạng biểu tình bạo động tự gây ra". Có một sự thật cần phải nhắc lại đây là trong suốt thời gian biến cố "chỉ có những thông-tín-viên-nhà-nước-Trung-Cộng mới được phép tới Tây Tạng và đi vào các khu vực có người biểu tình"; tất cả thông tín viên ngoại quốc không được phép tới Tây Tạng, riêng những người đã được phép tới Tây Tạng trong những ngày trước đó đều bị giới chức thẩm quyền an ninh sở tại yêu cầu, đúng hơn là trục xuất, rời khỏi thủ đô Lhasa càng sớm càng tốt. Cũng có những thông tín viên ngoại quốc gan dạ đã mạo hiểm đi-chui vào thủ đô Lhasa hoặc những thành phố lân cận như Tứ Xuyên, Cam Túc có các cuộc biểu tình để thu thập tin tức và làm phóng sự truyền hình; tuy nhiên, hầu như họ đều không được may mắn để tránh khỏi các lực lượng an ninh Trung Cộng phát hiện và tịch thu máy chụp hình lẫn những cuộn phim mà họ đã thu hình ảnh biểu tình. Cả hệ thống truyền thông quốc doanh Trung Cộng đều chỉ có một nguồn Tân Hoa Xã đã kiểm soát chặt chẽ hình ảnh và nội dung tường thuật cuộc nổi dậy của người Tây Tạng ở thủ đô Lhasa là bạo động khủng bố do người Tây Tạng đốt phá cơ sở thương mại của người Hán tộc hoặc là tấn công và giết chết các thương gia Hán tộc. Tuyệt nhiên không có một hình ảnh hay một bài tường thuật nào đề cập tới nỗi đau khổ và hơn 140 người dân Tây Tạng đã bị giết chết. Trong khi Tân Hoa Xã loan tin là các lực lượng cảnh sát, bán quân sự phòng vệ, và bộ đội chính quy Trung Cộng đã không nổ súng bắn người Tây Tạng biểu tình, nhưng những du khách ngoại quốc tình cờ là chứng nhân tại chỗ lại cho biết là đã có nghe nhiều tiếng súng nổ hàng loạt. Những hình ảnh thu được trong máy điện thoại di động, máy chụp hình, và máy quay phim cá nhân của họ đều đã bị xoá bỏ khi nhân viên an ninh nhận ra họ có mặt tại hiện trường.


Tập đoàn cầm quyền trung ương Trung Cộng đã quyết liệt ngăn chặn việc phát tán hình ảnh và tin tức liên quan tới biến cố thủ đô Lhasa-Tây Tạng bằng cách "Ỉm-Đi/Blackout" các làn sóng trên kênh quốc tế truyền thanh truyền hình CNN, BBC, và kênh liên mạng YouTube. Như vậy, tập đoàn cầm quyền trung ương Trung Cộng đã thành công lớn trong nổ lực ngăn chặn bưng bít sự thật của cuộc biểu tình ở thủ đô Lhasa của người Tây Tạng, và họ đã đạo diễn nó trở thành môt cuộc nổi dậy bạo động khủng bố chủng tộc do người dân Tây Tạng phá hoại giết hại người Hán tộc ở Tây Tạng. Với ý đồ gây chia rẽ các dân tộc trong nước để dễ bề thống trị, các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng tại Bắc Kinh và tại Lhasa đã hô-biến cuộc biểu tình ôn hoà của người dân Tây Tạng thành cuộc bạo loạn thù ghét người Hán tộc. Hậu quả tâm lý của vở-kịch-bạo-loạn-Lhasa-Tây-Tạng là sau khi xem xong những hình ảnh của Tân Hoa Xã công bố và bình luận về sự bạo động của người dân Tây Tạng ở thủ đô Lhasa, người Hán tộc ở khắp nơi trong và ngoài nước Trung Quốc càng không ưa thích người Tây Tạng.


Hơn nữa, tập đoàn cầm quyền trung ương Trung Cộng luôn luôn tìm cách hãm hại triệt hạ uy tín của Đức Đạt Lai Lạc Ma, thì giờ đây là một cơ hội bằng vàng do người dân Tây Tạng ở thủ đô Lhasa vô tình tạo ra cho họ gian xảo lợi dụng nhằm mục đích cuối cùng là bôi nhọ thanh danh của vị lãnh đạo tinh thần nhân dân Tây Tạng đã từng nổi tiếng là tuyệt đối đấu tranh bất bạo động và chủ trương đối thoại. Một cách gian xảo và độc ác, các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng tại Bắc Kinh và tại Lhasa đã nhẫn tâm áp dụng chiến thuật "Bế Môn Đả Cẩu Nội Thất- Đóng Cửa Đánh Chó Trong Nhà". Đó là lợi dụng đúng lúc người dân Tây Tạng đi biểu tình ở các địa phương đưa ra lý do tình hình bất ổn để ngăn chặn cấm đoán giới truyền thông ngoại quốc tiếp cận các đám biểu tình và kiểm soát chặt chẽ giới truyền thông quốc doanh trong nước để không một tin tức hoặc hình ảnh nào bất lợi có thể lọt ra ngoài; sử dụng các lực lượng cảnh sát, bán quân sự phòng vệ, và bộ đội chính quy có sức mạnh áp đảo để đạo diễn ra những cảnh tượng thảm kịch xung đột hận thù chủng tộc giữa những người Tây Tạng với những người Hán tộc và Hồi tộc; rồi sau cùng thẳng tay trấn áp người dân Tây Tạng với chiêu bài chánh nghĩa là dẹp bạo loạn Tây Tạng để bênh vực người Hán tộc và Hồi tộc. Khi Tân Hoa Xã đưa ra những hình ảnh người dân Tây Tạng đốt phá các cơ sở thương mại của người Hán tộc và giết hại các thương gia Hán tộc, hoặc xung đột bạo hành người dân Hồi tộc, chính là các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng tại Bắc Kinh và tại Lhasa đã toàn lực tấn công Đức Đạt Lai Lạc Ma, bôi nhọ thanh danh và uy tín của Ngài vì họ đã lớn tiếng buộc tội Ngài đứng phía sau xúi giục người dân Tây Tạng nổi dậy gây bạo loạn chủng tộc có chết người để làm xấu hình ảnh của nước Trung Quốc và làm tổn hại danh tiếng của chính phủ Trung Cộng trong việc tổ chức Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008. Chúng ta không ngạc nhiên khi nghe người cầm đầu đảng Trung Cộng trong tuần vừa qua đã lăng mạ Ngài là "một Con Quỷ với Gương Mặt Người nhưng Trái Tim của Dã Thú - a Devil with a Human Face but the Heart of a Beast."


Đức Đạt Lai Lạc Ma đã lên tiếng bác bỏ lời cáo-buộc của Trung Cộng vì Ngài không bao giờ xúi giục người dân Tây Tạng hoặc bất cứ ai bạo động. Còn đối với lời lăng mạ vừa kể thì Ngài đáp lại rằng "Là một tu sĩ Phật Giáo, họ gọi tôi là cái gì cũng không thành vấn đề. Thế giới bên ngoài không tin rằng tôi là một con người quỷ quyệt, một Con Quỷ. As a Buddhist monk, it does not matter what they call me. The outside world doesn't believe that I am devil." Tuy nhiên, Ngài nghĩ rằng những lời lăng mạ như vậy là chỉ nhằm khuấy động một-thứ-tình-cảm-chống-người-Tây-Tạng ở trong nước Trung Quốc.


Câu Lạc Bộ Các Phóng Viên Ngoại Quốc Tại Trung Quốc đã phổ biến một bản yêu cầu nhà cầm quyền Trung Cộng phải lập tức cho phép những ký giả và thông tín viên ngoại quốc đi tới Tây Tạng. Câu Lạc Bộ Các Phóng Viên Ngoại Quốc Tại Trung Quốc đã đặt văn phòng chính thức tại Bắc Kinh vì căn cứ trên lời cam kết của nhà cầm quyền Trung Cộng là trong thời gian trước và trong khi có Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008, các phóng viên ký giả ngoại quốc đều có được sự tự do hoàn toàn trong công việc thu thập và truyền đi các tin tức và viết phóng sự ở bên trong Trung Quốc. Nữ ký giả Jocelyn Ford, chủ tịch uỷ ban quyền tự do truyền thông của Câu Lạc Bộ Các Phóng Viên Ngoại Quốc Tại Trung Quốc đã cho biết "Ở vào lúc mà Trung Quốc đang cam kết trở nên cởi mở hơn nữa với thế giới bên ngoài, thì việc ngăn cấm các thông tín viên và ký giả ngoại quốc đi tới Tây Tạng và các thành phố lân cận có người Tây Tạng biểu tình quả thật là một thất vọng rất lớn."


Hơn nữa, hầu như toàn thể người nước ngoài đang ở tại Tây Tạng đều bị bắt buộc rời khỏi Tây Tạng và ngay cả những thành phố lân cận có người Tây Tạng biểu tình thì người nước ngoài cũng được lệnh phải ra đi chỉ một lý do giản dị là để bảo vệ an ninh cho họ. Một lần nữa, nhà cầm quyền Trung Cộng muốn chắc chắn là ngay cả những người-ngoại-quốc-quan-sát-độc-lập cũng không được hiện diện khi nhà cầm quyền Trung Cộng áp dụng chiến thuật "Bế Môn Đả Cẩu Nội Thất-Đóng Cửa Đánh Chó Trong Nhà." Nếu các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp không có ý định nhanh chóng trấn áp tàn bạo người dân Tây Tạng ắt có đổ máu, thì họ không cần phải đóng-cửa-bịt-miệng-đánh-đập-giết-người-dân-yếu-đuối một cách mờ ám, rồi sau đó tự quảng cáo cho mình cái thành tích dẹp bạo loạn khủng bố chủng tộc có hiệu quả.


Trong hơn 50 năm vừa qua dưới sự cai trị độc tài hà khắc của Trung Cộng, người dân Tây Tạng đã rất bất mãn với các chính sách cai trị bất công của nhà cầm quyền Trung Cộng tại Lhasa, cụ thể như họ bị giới hạn trong việc thực hành các nghi lễ Phật Giáo truyền thống. Các tập đoàn lãnh đạo đảng Trung Cộng tại Bắc Kinh và tại Lhasa có lẽ đã ngu dốt không biết hay là đã cố ý không đếm xỉa gì tới cái truyền thống văn hoá Phật Giáo Tây Tạng, một nền văn hoá đã phát triển từ mấy ngàn năm trước ở tại một tiểu quốc Tây Tạng Phật Giáo độc lập đồng thời với triều đại Đại Đường của Trung Quốc. Đường-Tam-Tạng-Trần-Huyền-Trang là một nhà sư, một nhân vật lịch sử có thật đã từng đặt chân tới tiểu quốc Tây Tạng Phật Giáo trong thời gian nhà sư này tây du Ấn Độ để mang về cho Đại Đường của Trung Quốc những tinh hoa của Phật Giáo. Trước kia các Đại Vương của Đại Đường đã không sáp nhập đất đai Tây Tạng tại sao giờ đây những người cầm quyền đảng Trung Cộng hiện đại muốn viết lại và sửa đổi lịch sử để hô-biến tiểu quốc Tây Tạng Phật Giáo độc lập thành một phần lãnh thổ không thể tách rời của Trung Quốc?


Đường-Tam-Tạng đã đem về cho người Trung Quốc ba-chữ-ngàn-vàng-THAM-SÂN-SI của triết lý Phật Giáo để người Trung Quốc cộng thêm vào cái triết lý Khổng-Mạnh sẵn có mà làm giàu thêm cho nền văn minh Trung Hoa của mình. THAM là chữ-ngàn-vàng đầu tiên mà những người cộng sản Trung Quốc vẫn còn đang-ngậm-cứng-trong-miệng hoặc đang-bị-mắc-nghẹn-cuống-họng nên chưa-tiêu-hoá-được. Vì là người-cộng-sản-chí-cốt xuất thân từ giai cấp công-nông, nhất là bần-cố-nông chưa từng có một tấc đất, cho nên khi họ có quyền hành trong tay là những đảng viên cộng sản bần cố nông này trở nên THAM một cách say mê sở hữu ruộng đất. Danh từ "cộng sản" được hiểu theo nghĩa hiện đại là cộng thêm tài sản của cá nhân đảng viên để tích luỹ cho nhiều hơn để làm giàu thêm. Và với chủ trương để cho đảng viên cộng sản làm giàu trước đã được Đặng Tiểu Bình khởi xướng, Trung Cộng đã có ý đồ của một đế quốc hiện đại tích cực thực hiện những hoạt động thực dân kiểu mới. Một trong những hoạt động thực dân kiểu mới của Trung Cộng ở tại Tây Tạng là những-tập-đoàn-cộng-sản-cầm-quyền-địa-phương đã tịch thu ruộng đất của dân làng để phát triển gia cư địa ốc cho tư lợi trong khi dân-làng-bị-mất-nhà-cửa-mất-ruộng-đất thì không được hưởng một lợi ích nào. Ngoài lòng tham lam đất đai, các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng từ trung ương xuống tới địa phương còn có lòng tham lam khai thác tài nguyên thiên nhiên một cách quá mức quá độ đến nỗi đã thực sự làm tổn hại hoặc hoàn toàn huỷ hoại môi sinh thiên nhiên trong vùng Hy Mã Lạp Sơn mà đối với toàn thể người dân Tây Tạng đều quý trọng và xem như những vùng đất tôn giáo thiêng liêng.


Nếu chỉ nhằm phục vụ cho ý đồ đồng hoá người dân Tây Tạng thiểu số vào các cộng đồng đa số Hán tộc thì chính sách di dân của Trung Cộng đã cho thấy không thích hợp với đất-nước-và-con-người-Tây-Tạng. Thực tế đã cho thấy người dân Hán tộc trong suốt thời gian được định cư tại Tây Tạng vừa qua đã không thể nào hoà nhập được với các cộng đồng người dân Tây Tạng, hoặc ngược lại người dân Tây Tạng cũng không thể nào kết bạn được với người Hán tộc. Họ đã thực sự sinh sống một cách rất riêng rẽ, sự chung đụng có vẻ hoà hợp trong sinh hoạt hàng ngày của một xã hội có vẻ hài hoà theo cách tuyên truyền của Trung Cộng chỉ là bề mặt giả tạo để che đậy một sự độc tài toàn trị trấn áp hà khắc! Do kết quả của sự di dân, ở trong lãnh thổ Tây Tạng hiện nay dân số người Hán tộc đã chiếm đa số áp đảo người dân Tây Tạng. Cũng chính vì yếu tố dân số di dân áp đảo này đã có ảnh hưởng mạnh lên tâm lý của người dân Tây Tạng. Người Tây Tạng ở cả trong và ngoài nước Tây Tạng đều cho rằng các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp hiện nay là một thứ Thực-Dân-Mới đã đang huỷ hoại phong tục tập quán và văn hoá Phật Giáo truyền thống của nhân dân Tây Tạng. Nền kinh tế tại Tây Tạng hiện nay nếu có phát triển mọi mặt theo cách nói tuyên truyền của các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng, địa phương cũng như trung ương, thì chỉ đem lại lợi ích cho người Hán tộc di dân. Những lợi ích này chỉ có căn cứ trên sự phân biệt đối xử của chủ nghĩa Dân-Tộc-Đại-Hán-Siêu-Đẳng đã đang tạo ra sự cách biệt giàu nghèo càng ngày càng rộng lớn hơn giữa người di dân Hán tộc và người dân Tây Tạng cũng như người dân Hồi tộc. Chính sự cách biệt giàu nghèo càng lúc càng nghiêm trọng này đã đang làm tan vỡ cái xã-hội-hài-hoà-Trung-Quốc-giả-tạo, và sẽ khiến cho sự bất-mãn-chủng-tộc có dịp bột phát bạo loạn dữ dội ở bên trong nước Trung Quốc.


Cái bộ mặt phồn thịnh của một xã-hội-hài-hoà-Trung-Quốc-giả-tạo dưới một bàn tay sắt Trung Cộng đã tan vỡ qua thời gian có biến cố thủ đô Lhasa-Tây Tạng và ở các thành phố lân cận có nhiều người dân Tây Tạng sinh sống. Khi phải đè nén chịu đựng sự áp bức quá lâu người dân Tây Tạng đã trở nên gan dạ liều chết. Họ đã không còn sợ hãi dùi-cui-lựu-đạn-cay-lưỡi-lê-họng-súng-của-cảnh-sát-bộ-đội-Trung-Cộng nữa, và họ có thể đã chống cự mãnh liệt khi bị những người lính Trung Cộng bao vây xô xát trấn áp. Bởi vì không có sự quan sát độc lập của giới truyền thông quốc tế cho nên không thể biết rõ con số người bị chết bị thương chính xác là bao nhiêu. Nhưng cho dù các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp đã có thể mau chóng dập tắt những cuộc biểu tình bạo loạn của người Tây Tạng, thì họ cũng đã rõ ràng thất bại trong các chính sách quản lý cai trị Tây Tạng bởi vì họ đã không được người dân Tây Tạng kính phục yêu chuộng. Một cách truyền thống, người dân Tây Tạng luôn luôn đưa tặng những dải khăn quàng cổ bằng lụa màu trắng để tỏ lòng chào đón người khách đến thăm viếng Tây Tạng. Có những du khách ngoại quốc đã chứng kiến tại thủ đô Lhasa trong lúc biểu tình, người dân Tây Tạng đã phủ đầy mặt đường phố bằng những dải giấy vệ sinh màu trắng để tỏ thái độ rõ ràng cho biết là người Hán tộc Trung Cộng đã không còn được hoan nghinh ở Tây Tạng lâu hơn nữa và nên rời khỏi Tây Tạng càng sớm càng tốt.


Biến cố bạo loạn ở thủ đô Lhasa của Tây Tạng và ở các thành phố lân cận có nhiều người Tây Tạng cư ngụ trong nước Trung Quốc đã thực sự cho thấy cái chiêu bài tuyên truyền HÀI HOÀ-HARMONY (a state of complete agreement) mà các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp đã đang cố sức tô-son-điểm-phấn cho toàn-cảnh-xã-hội-Trung-Quốc trong thời gian trước Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 chỉ là gian trá lừa gạt mọi người. Cái hình vẽ Đám Mây Hài Hoà - Cloud Of Harmony trên Cây Đuối Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 đã có màu sắc nhuốm máu của người dân Tây Tạng vừa mới bị trấn áp tàn bạo ở thủ đô Lhasa của Tây Tạng và các thành phố khác ở trong nước Trung Quốc.


Trong lúc Ngọn Lửa Olympic và Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 rời khỏi thủ đô Bắc Kinh vào ngày 31 tháng 3 năm 2008 để bắt đầu một Hành Trình Hài Hoà – Journey Of Harmony như các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp đã đang tuyên truyền, thì song song với Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh cũng đã đang có một Cây Đuốc Tây Tạng do những người dân Tây Tạng lưu vong và những người ngoại quốc ủng hộ cho Tây Tạng dân chủ tự do và nhân quyền mang đi vòng quanh thế giới để kêu gọi nhân dân các nước dân chủ tự do hãy quan tâm tới hiện tình của Tây Tạng dưới ách nô lệ Trung Cộng. Cùng thời gian với Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh tới một thành phố nào thì cũng sẽ có những cuộc biểu tình của nhân dân ở thành phố đó để phản đối các chính sách bất nhân của Trung Cộng và để lên án những người lãnh đạo Trung Cộng đã yểm trợ tội ác diệt chủng ở tỉnh Darfur của nước Sudan ở Phi Châu, cũng như đã yểm trợ tập đoàn quân phiệt độc tài Miến Điện trấn áp đẫm máu các nhà sư Miến Điện và thường dân Miến Điện trong các cuộc biểu tình ôn hoà đòi hỏi tự do dân chủ và nhân quyền ở Miến Điện trong tháng 9 năm 2007 vừa qua; nhất là để quyết liệt phản đối các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp đã không tôn trọng các quyền tự do báo chí, tự do tín ngưỡng, và tất cả các quyền-con-người nói chung ở trong nước Trung Quốc như họ đã từng long trọng hứa hẹn cam kết cải thiện các hồ sơ nhân quyền cho một xã-hội-thực-sự-hài-hoà-Trung-Quốc. Nói cụ thể là họ vẫn còn giam cầm 60 công dân Trung Quốc hoạt động dân chủ đã bị bắt trong biến cố Thiên An Môn 1989 cho tới nay.
Kết luận, trên thực tế đã cho thấy rõ ràng là hình vẽ hoa văn những đám mây trên Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 với chủ đề "Đám Mây Hài Hoà – Cloud Of Harmony" đã mô tả không trung thực một xã-hội-hài-hoà-Trung-Quốc-giả-tạo, và trên lộ trình rước Ngọn Lửa Olympic với Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 đã có nhuốm máu nhân dân Tây Tạng cho nên đã đang và sẽ còn bị nhiều người biểu tình phản đối ở các thành phố mà nó đi qua; như vậy trước khi về tới Sân Vận Động Thế Vận Hội Bắc Kinh, Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh đã đang và sẽ đi song song với Cây Đuốc Tây Tạng, cho nên nó đã đang và sẽ không vượt qua được một "Hành-Trình-Hài-Hoà-Journey-Of-Harmony" tốt đẹp như các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp mong muốn.


Những ĐÁM-MÂY-HÀI-HOÀ trên HÀNH-TRÌNH-HÀI-HOÀ ở THỰC-TẾ-KHÔNG-ĐƯỢC-HÀI-HOÀ-CHÚT-NÀO. CLOUD-OF-HARMONY ON JOURNEY-OF-HARMONY IN REALITY-IS-NOT-HARMONIOUS-AT-ALL./.


Thuỷ-Triều
31/03/2008

Không có nhận xét nào: