Thứ Ba, 15 tháng 4, 2008

TRUNG QUỐC CÓ SẴN SÀNG CHO THẾ VẬN HỘI CHƯA?


TRUNG QUỐC CÓ SẴN SÀNG CHO THẾ VẬN HỘI CHƯA?
Thuỷ-Triều


Còn thêm một trăm hai mươi ngày nữa là tới ngày 8 tháng 8 năm 2008 ngày lễ khai mạc Thế Vận Hội tại Bắc Kinh, nhưng hiện nay rất nhiều người đang thắc mắc rằng nước Trung Quốc có sẵn sàng cho Thế Vận Hội chưa.


Uỷ Ban Thế Vận Hội Bắc Kinh đã có ước muốn con số hơn một triệu rưỡi người tham dự thưởng ngoạn các cuộc tranh tài thế vận, bao gồm 500.000 người khách đến từ nước ngoài. Một triệu người ở trong nước đi xem bởi vì đây là Thế Vận Hội lần đầu tiên được tổ chức tại Trung Quốc và người Trung Quốc rất hãnh diện về nó.


Tập đoàn cầm quyền trung ương Trung Cộng ở Bắc Kinh đã lớn tiếng phản đối một số chính trị gia tây phương về việc chính-trị-hoá Thế Vận Hội 2008. Tuy nhiên, việc chính-trị-hoá Thế Vận Hội đã từng xảy ra trong lịch sử thế vận hội ở các nước đăng cai nó trong thời kỳ Chiến Tranh Lạnh. Một thí dụ cụ thể như là Hoa Kỳ đã tẩy chay Thế Vận Hội Moscow, và để trả đủa, Liên Sô đã tẩy chay Thế Vận Hội Los Angeles. Thế Vận Hội đã không thể nào chỉ là những cuộc tranh tài thể thao thuần tuý giữa các quốc gia với nhau. Giáo Sư William Kelly ở trường Đại Học Yale đã nhận xét, “Mỗi Thế Vận Hội đều bị chính-trị-hoá bởi vì mỗi Thế Vận Hội là một cuộc thi đấu chính trị - Every Olympics is politicized because every Olympics is a political event.”


Ngược lại, cũng đã có những nhận định lên án chính tập đoàn cầm quyền trung ương Trung Cộng mới là những thủ phạm đã chính-trị-hoá Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 của họ. Chính họ đã chính-trị-hoá Thế Vận Hội bằng hình ảnh những đám mây hoà hoà được vẽ hoa văn trên nửa phần trên của Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh và một biểu ngữ Hành Trình Hài Hoà được viết trên phần đầu của thân chiếc máy bay Hàng Không Trung Quốc được dành riêng để chở Ngọn Lửa Olympic và Cây Đuốc Thế Vận Hội Bắc Kinh đi vòng quanh thế giới để quảng cáo tuyên truyền cho một xã hội hài hoà Trung Quốc. Hơn nữa, họ cũng đã chỉ định một Uỷ Viên Thường Vụ Trung Ương Đảng để phụ trách tổ chức Thế Vận Hội Bắc Kinh, và họ đã lớn tiếng khoe khoang con số nhiều vị nguyên thủ quốc gia đã đồng ý sẵn sàng tham dự buổi lễ khai mạc Thế Vận Hội Bắc Kinh vào ngày 08 tháng 08 năm 2008. Theo sự tin tưởng dị đoan trong dân gian Trung Quốc thì những con số 888 đem lại cho họ những đại-cát-đại-tường-đại-lợi-đại-hỷ-đại-thắng mọi chuyện! Chính họ, các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp trong cả nước Trung Quốc mới là thủ phạm đã chính-trị-hoá Thế Vận Hội Bắc Kinh của họ trong nổ lực xoá bỏ căn bệnh MẶC-CẢM-BỆNH-PHU kinh niên trong ký ức của nhân dân Trung Quốc và để làm sống lại mãnh liệt tình tự dân tộc siêu đẳng Đại Hán. Các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp có thể đã nhìn thấy được viễn ảnh một Trung Quốc không còn chấp nhận chủ nghĩa cộng sản bất hảo lâu hơn nữa, cho nên họ phải khôi phục chủ nghĩa dân tộc siêu đẳng Đại Hán để thay thế trong khi họ vẫn còn có thể tiếp tục khống chế toàn xã hội Trung Quốc gồm có năm chủng tộc chính là Hán Mãn Mông Hồi Tạng chung sống hài hoà như họ từng mong muốn.


Cái ý đồ chính-trị-hoá Thế Vận Hội Bắc Kinh của các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp rất dễ dàng được nhận ra ngay. Họ muốn lợi dụng nhân dịp Thế Vận Hội Mùa Hè 2008 để khoe khoang ra thế giới bên ngoài tất cả những thành quả phát triển “thần tốc thần kỳ” của họ đã đạt được chỉ trong ba mươi năm (1978 – 2008) bao gồm những toà nhà chọc trời và những cao ốc rộng lớn với đầy đủ tiện nghi tối tân ở tại các thành phố lớn; những hệ thống giao thông cầu đường mở rộng hiện đại; những đường xe lửa tốc hành nối liền thủ đô Bắc Kinh với các thành phố lớn trong nước; đặc biệt là một tuyến đường xe lửa hoả tốc-bullet train với đầu máy do chính Trung Quốc chế tạo đạt tới vận tốc 300 cây số giờ và sẽ được đưa vào sử dụng trong đầu tháng 8 nhân dịp Thế Vận Hội để nối liền thành phố Tianjin với thủ đô Bắc Kinh trong vòng 30 phút. Nhưng có một tuyến đường sắt đáng kể nhất là tuyến đường sắt dài 4.064 cây số nối liền thủ đô Bắc Kinh với thủ đô Lhasa của Tây Tạng gồm có một đoạn đường sắt cao nhất thế giới dài 1.110 cây số mà có nơi ở một độ cao 5.072 mét trên mực nước biển. Tuyến đường sắt nối liền Bắc Kinh và Lhasa này chủ yếu phục vụ cho kỷ nghệ du lịch Trung Quốc, và mục đích quan trọng sau cùng là khuyến khích gia tăng nhanh hơn công cuộc di dân Hán tộc tới định cư tại Tây Tạng. Có một nghi vấn đã khiến cho mọi người phải thắc mắc là tại sao trong lúc giới cầm quyền Trung Cộng nghiêm khắc áp dụng chính sách “Một Con”, thì họ lại cho phép những người đàn ông Hán tộc được kết hôn hoặc chung sống với những phụ nữ người Tây Tạng và có quyền sinh sản bao nhiêu con tuỳ thích. Đây cũng là một trong nhiều cách được giới cầm quyền Trung Cộng đã đang ra sức cưỡng ép đồng hoá nhân dân Tây Tạng nhằm tạo ra một Khu Tự Trị Tây Tạng không thể tách rời khỏi lãnh thổ Trung Quốc; tuy nhiên, nó cũng đã đang bị toàn thể người dân Tây Tạng tại địa phương chống đối mạnh mẽ chính sách “Hán-Tạng-Đa-Nhi-Hậu-Hán-Hoá” của giới cầm quyền Trung Cộng.


Trở lại vấn đề chính-trị-hoá Thế Vận Hội Bắc Kinh, người ta có thể nhận thấy ngay là các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp đã đang ra hết sức để làm thay đổi thành phố Bắc Kinh lạc hậu trở nên một thành phố tân thời thích hợp với những nhu cầu sinh hoạt hàng ngày của người tây phương văn minh. Để quảng cáo tuyên truyền cho một bộ mặt thành phố Bắc Kinh sạch sẻ vệ sinh đúng tiêu chuẩn quốc tế, thì dù muốn dù không họ cũng đã đang chính-tri-hoá Thế Vận Hội tại Bắc Kinh vào Mùa Hè năm 2008. Trên thực tế cách giải quyết các vấn đề sinh hoạt hàng ngày của người dân ở bất cứ nơi nào trong bất cứ nước nào cũng là những chuyện có tính cách chính trị vì luôn luôn có liên quan tới các quyền sống của con người nói chung. Nói cụ thể cho dễ hiểu như người dân trong thành phố Bắc Kinh có quyền đòi hỏi được hít thở không khí trong sạch và được uống những nguồn nước uống không bị nhiễm độc. Đó chính là quyền sống căn bản của con người mà nhân dân ở Bắc Kinh cũng giống như nhân dân ở một nước dân chủ tự do đương nhiên được thụ hưởng.


Các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp cũng đã nhận biết được rõ ràng là họ đã đang phải đối phó với vấn đề ô nhiễm môi sinh rất trầm trọng ở trong nước Trung Quốc một cách rất khẩn trương. Song song với những nguồn nước được dùng trong sinh hoạt hàng ngày đã đang càng lúc càng khan hiếm và ô nhiễm quá mức khiến cho các loại cá không thể sống được nữa là bầu không khí của các thành phố lớn ở Trung Quốc và nhất là tại Bắc Kinh đã đang mịt mù u ám khói xe xăng dầu, khói nhà máy của các khu chế xuất và bụi bặm bay toả ra từ các công trường xây dựng. Tất cả những thứ khói bụi mùi hôi đó quyện lại với nhau làm cho ô nhiễm bầu không khí của các thành phố lớn và Bắc Kinh quá độ khiến cho người dân phải dùng khẩu trang hoặc chiếc khăn tay để bịt mũi bịt miệng lại mỗi khi đi ra đường. Nhưng còn những lực sĩ những vận động viên ngoại quốc tới Bắc Kinh để tranh tài Thế Vận Hội Mùa Hè này thì có phải bịt miệng bịt mũi của họ lại hay không?
Ông Jacques Rogge, Chủ Tịch Uỷ Ban Thế Vận Hội Quốc Tế cũng đã phải lên tiếng cảnh cáo Uỷ Ban Thế Vận Hội Bắc Kinh là tình trạng ô nhiễm không khí phải được cải thiện và bầu không khí Bắc Kinh không nên làm hại tới sức khoẻ của những lực sĩ và những vận động viên tới Bắc Kinh tranh tài trong mùa hè này. Ông Jacques Rogge còn nói thêm là sự ô nhiễm không khí tại Bắc Kinh có thể ảnh hưởng xấu lên thể lực thi đấu của những lực sĩ và những vận động viên tranh tài ở ngoài trời.


Có một trường hợp điển hình của lực sĩ nổi tiếng thế giới về môn chạy đường dài tên là Haile Gebrselassie của nước Ethiopia đã cho biết là ông ta sẽ không tham gia tranh tài chạy đường dài ở Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 bởi vì ông ta không chịu nổi sự ô nhiễm không khí ở Bắc Kinh.
Uỷ Ban Thế Vận Hội Bắc Kinh và các viên chức hữu trách tại thành phố Bắc Kinh cũng đã hứa hẹn giải quyết triệt để vấn đề ô nhiễm không khí của Bắc Kinh xong ngay trước ngày khai mạc Thế Vận Hội; tuy nhiên, riêng ông Jacques Rogge thì không lấy gì làm chắc chắn.


Cho tới ngày hôm nay là còn 120 ngày nữa tới ngày khai mạc Thế Vận Hội Bắc Kinh, nhưng các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp đã không để dành ra một ngân khoản nào để làm sạch không khí của bầu không gian bao trùm thủ đô Bắc Kinh, hoặc có giải quyết hiệu quả những vụ kẹt xe lâu hàng giờ, hoặc có biện pháp nào khiến cho các ống khói nhà máy không nhả ra khói, những công trường xây dựng thôi làm cho bụi bặm bay toả ra khắp nơi. Có lẽ họ chỉ chờ cho tới một ngày trước ngày khai mạc Thế Vận Hội là họ ra lệnh cho mọi tài xế, mọi nhà máy, mọi công trường đều nghỉ làm việc thì không có khói xăng dầu, khói nhà máy, và bụi bặm để mọi người vui chơi hưởng thụ thưởng ngoạn các cuộc tranh tài thế vận hội? Có lẽ họ nghĩ chắc rằng như vậy là họ giải quyết có hiệu quả tức khắc vấn đề ô nhiễm không khí tại Bắc Kinh để những lực sĩ và những vận động viên quốc tế an tâm mà thi đấu với nhau? Vấn đề ô nhiễm không khí do mỗi người hút thuốc lá gây ra cũng đã được ông Thủ Tướng Trung Cộng hứa hẹn là “Thế Vận Hội Bắc Kinh sẽ không có hút thuốc - the Beijing Olympics would be “smoke-free”. Thống kê có con số ước chừng 320 triệu người Trung Quốc đang hút thuốc lá mỗi ngày, và số người này chắc chắn sẽ là những khán giả trong số một triệu khán giả trong nước sẽ đi xem các trận tranh tài thế vận. Như vậy, khi ông Thủ Tướng Trung Cộng đã hứa hẹn “Thế Vận Hội Bắc Kinh sẽ không có hút thuốc” thì có nghĩa là ông thủ tướng sẽ ra lệnh cấm họ hút thuốc trong những ngày họ đi xem thế vận hội?


Gần đây, trong một cuộc hội thảo về các vấn đề Thế Vận Hội được trường Đại Học Hồng Kông chủ trì, Ông Yu Bu, một phụ tá của Trưởng Uỷ Ban Tổ Chức Thế Vận Hội Bắc Kinh đã khiến cho hầu hết các thính giả ở hội trường lúc đó phải kinh ngạc khi nghe ông ta phát biểu “Tôi nghĩ rằng Trung Quốc “chưa sẵn sàng” cho Thế Vận Hội Mùa Hè 2008. Vẫn còn quá nhiều công việc phải làm cho xong.”


Là một chuyên viên có nhiều kinh nghiệm về các vấn đề thế vận hội, ông Yu Bu biết rất rõ nhóm chữ “chưa sẵn sàng” có một ý nghĩa cụ thể chính xác như thế nào. Thí dụ cụ thể như đã có những chỗ đất bị dấy lên bùn sình ở trong sân vận động chính của Thế Vận Hội Athens 2004 của nước Hy Lạp. Tuy nhiên, Ông Yu Bu đã không đề cập tới loại vấn đề trở ngại vật chất như vậy bởi vì các viên chức Trung Cộng hữu trách đã tận sức tận dụng mọi khả năng để kiện toàn những cơ sở vật chất của các sân vận động chính và phụ của thế vận hội cho đúng tiêu chuẩn quốc tế.


Ông Yu Bu giải thích tiếp là “Không ai sẽ phải nghi ngờ gì về phương diện vật chất của các sân vận động Bắc Kinh có sẵn sàng hay chưa, nhưng trên mặt tinh thần thì Bắc Kinh sẽ sẵn sàng không? Cương liệu (phần vật chất) sẽ không có trở ngại gì. Tôi rất quan tâm về nhu liệu (phần tinh thần).”
Cương Liệu (phần vật chất) sẽ không có trở ngại gì. Cụ thể như là Trung Quốc đã phải mau chóng sửa đổi những phương tiện vật chất xét thấy không phù hợp với tiêu chuẩn quốc tế và thói quen sử dụng của người tây phương. Sau khi đã lầm lỡ lắp đặt những bàn cầu ngồi chồm hổm tiểu tiện – squat toilet ở trong các phòng vệ sinh tại các hội trường khán đài cho khán giả ngoại quốc và các phòng vệ sinh dành cho những lực sĩ và những vận động viên quốc tế, Trung Quốc đã phải phá bỏ tất cả bàn cầu ngồi chồm hổm tiểu tiện – squat toilet này để thay thế bằng những cái bàn ngồi vệ sinh đúng theo tiêu chuẩn tây phương. Lý do đơn giản là người tây phương không thể nào dùng được squat toilet - bàn cầu ngồi chồm hổm tiểu tiện như người Trung Quốc vẫn thường dùng hàng ngày. Hơn nữa, ở những khách sạn sang trọng thì chắc chắn là có đủ tiện nghi vật chất theo đúng tiêu chuẩn tây phương, nhưng ở phần đông những khách sạn nhỏ và bình dân mà những người khách du lịch xoàng xoàng có ít tiền hay tạm trú thì vẫn còn dùng loại bàn cầu ngồi chồm hổm. Hãy tưởng tượng ra cái hoạt cảnh của 500.000 người khách nước ngoài sẽ tới Bắc Kinh vào mùa hè này để xem thế vận hội, và một số rất đông họ sẽ tạm trú ở những khách sạn nhỏ, rồi họ sẽ chưng hửng mất hết hứng thú một cách đột ngột khi nhìn thấy cái bàn cầu ngồi chồm hổm tiểu tiện. Trong khi đa số người Trung Quốc trong nước vẫn còn có thói quen để riêng những miếng-giấy-đi-cầu-đã-xài trong một cái sọt rác; ngược lại, những người khách nước ngoài lại có thói quen khi dùng xong giấy đi cầu thì tiện tay bỏ luôn xuống lỗ rồi xả nước rút đi. Sẽ có một số rất đông trong 500.000 người khách nước ngoài này gây ra những thảm-cảnh-nghẹt-cầu tại thành phố Bắc Kinh!
Riêng về các lãnh vực chuyên môn thể thao, các chuyên gia Trung Quốc phải ra sức phát hiện ngay những phương tiện vật chất có mầm trở ngại kỷ thuật có thể xảy ra mà kịp thời tận lực sửa chữa trước ngày chính thức khai mạc Thế Vận Hội Bắc Kinh. Người Trung Quốc hiện nay thường hãnh diện nói rằng nước của họ đang có những “cương liệu” đẳng-cấp-quốc-tế như là những chiếc cầu to dài hiện đại và những toà cao ốc rộng lớn đầy đủ tiện nghi tân thời, nhưng họ cần phải cải tiến “nhu liệu” đó là các dịch vụ phục vụ và tính hiệu quả. Ông Yu Bu còn chỉ ra những khuyết điểm của Trung Quốc bao gồm cái căn bệnh ám ảnh với huy chương vàng và cái thiếu sót sự tự do của truyền thông, và nhất là căn-bệnh-dễ-phát-cáu của các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp mỗi khi bị người ngoại quốc chỉ trích hoặc châm biếm những yếu kém và tật xấu của họ. Bởi vì họ đã quyết tâm lợi dụng Thế Vận Hội Mùa Hè 2008 để khoe khoang tất cả những thành quả phát triển “thần tốc thần kỳ” mà họ đã đạt được chỉ trong ba mươi năm (1978 – 2008) đáng kể là sau cái chết của Chủ Tịch Mao.


Kết luận, không phải ai khác hơn là chính các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp đã đang chính-trị-hoá Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 của họ. Họ đã sử dụng Thế Vận Hội như là một liều thuốc cực mạnh để trị dứt căn bệnh Mặc-Cảm-Bệnh-Phu-Trung-Quốc và làm sống lại tình tự dân tộc Đại Hán của chủ nghĩa dân tộc siêu đẳng. Đây mới chính là phần “nhu liệu” quan trọng nhất và không thể thiếu được của Trung Quốc mà ông Yu Bu chỉ mới dám nói lướt qua trong cuộc hội thảo tại trường Đại Học Hồng Kông. Vấn đề ở đây là các tập đoàn cầm quyền Trung Cộng ở các cấp đã đang không thành thật với nhân dân Trung Quốc khi họ cứ khăng khăng che giấu sự thật hoặc sửa đổi sự thật để lường gạt nhân dân Trung Quốc bằng cách khống chế truyền thông trong nước. Sự kiện điển hình nhất là vừa mới đây nhân dân Trung Quốc chỉ nhận được thông tin một chiều của Tân Hoa Xã nói về chuyện rước đuốc thế vận đã diễn ra rất tốt đẹp ở London, ở Paris, ở San Francisco, và ở Buenos Aires. Trong thực tế nhân dân Trung Quốc đã bị bịt-mắt-bịt-tai cho nên không nhìn thấy không nghe biết những cuộc biểu tình chống Trung Cộng đã đang bám riết theo cây đuốc thế vận trên suốt hành trình của nó. Tình tự dân tộc chân chính không thể nào tồn tại với các chính sách gian xảo mị dân của giới cầm quyền Trung Cộng.


Vì vậy khiến cho người ta thắc mắc là trên cả hai phương diện “cương liệu và nhu liệu” hiện tại Trung Quốc có sẵn sàng cho Thế Vận Hội Bắc Kinh Mùa Hè 2008 chưa?


Thuỷ-Triều
10/04/2008
http://360.yahoo.com/dzugore

Không có nhận xét nào: